– Dư ơi! Năm nào cũng vậy cứ đến ngày 23 tháng chạp mình lại về ngôi nhà thân yêu của bạn. Ở nơi đó còn có người mẹ già cần có sự sẻ chia, thông cảm. Mình lại dọn dẹp nhà cửa thay bạn. Mua chậu hoa Vạn thọ để trước hàng hiên. Cắt tỉa lá vàng úa cây phát tài lâu năm không người chăm sóc. Chặt bỏ những cành khô cây mai tứ quý bằng gần nửa tuổi đời của bạn. Chiếc giường thường ngày Dư nằm, mẹ vẫn để đó làm niềm vui hơi ấm đi về. Chiều 15-1, những chiếc bánh chưng đầu tiên đã được lính đảo Bạch Long Vĩ gói, chuẩn bị lễ tiễn anh em xuất ngũ
Tôi sắp lên bàn thờ bạn lỉnh kỉnh nào kẹo, bánh, hoa quả, đặc biệt không thể thiếu hai món mà ngày xưa bạn thích nhất đó là cốm dẹp, và đường đen. Mẹ ngồi đó nhìn tôi loay hoay, miệng cười móm mém: Mày y hệt như thằng Dư hồi còn sống. Tết đến dù có khó khăn gì cũng phải chuẩn bị đầy đủ, tươm tất mọi thứ. Thằng Dư nó thèm mê mẩn món cá bống cào kho tiêu ngon đến đáo để. Năm nay thời tiết thất thường, tết đến nơi rồi mà cá bống sông Ba cũng chưa xuất hiện.
Tôi hỏi mẹ còn thiếu gì nữa không, con mua thêm? Bà lắc đầu xua tay. Cần nhiều chi con, chủ yếu thịt cá để cúng ông bà tổ tiên. Già rồi, có ăn được gì đâu, hơn nữa chính quyền địa phương và bà con chóm xóm lo cho mẹ đủ cả, con về thăm là mẹ vui rồi. Tết này nhất định con và gia đình phải về ăn bữa cơm với mẹ cho vui nhà, vui cửa. Không biết thằng Dư ở nơi biển sâu có kịp về ăn tết. Một câu hỏi vu vơ, làm tôi cảm thấy chạnh lòng, xa xót. Tôi nhìn trong mắt mẹ ẩn chứa điều xa xăm, đau đáu quặn thắt nỗi lòng, gửi gấm đến những đứa con khi thân xác đã tan biến vão cõi hư vô, hoà mình nằm sâu trong lòng biển cả.
Đốt nén nhang, nhìn lên làn khói hoà quyện, mơ hồ. Trước mắt tôi biển Đông trải dài xa tít tắp. Những chiến sĩ sừng sững hiên ngang, trên các đảo tiền tiêu, cầm chắc tay súng không một phút lơ là. Trường Sa ơi! Song Tử Tây, Phan Vinh…ơi! Anh vẫn đêm ngày canh giữ bầu trời biên cương Tổ quốc, để cho làng xóm yên bình hạnh phúc. Dư ơi! Bạn và đồng đội mình nằm đó, là chứng nhân lịch sử, là máu thịt của con người Việt Nam, không một điều gì có thể khuất phục.
Bạn đã ra đi 24 năm, hai mươi bốn mùa xuân đầy ắp niềm tin, đầy ắp suy tư. Đất nước thẳng tiến trên con đường phát triển. Tết này nơi biên đảo xa xôi đó, bạn hãy bay lên, làm cánh chim hải âu chao liệng, vui xuân cùng đồng đội, khi họ phải xa nhà, xa Tổ quốc, thiếu thốn trăm bề. Bạn hãy vượt muôn ngàn sóng gió mang cả tình yêu thương của đồng đội về quê thăm đất mẹ, ở đó biết bao người thân đang chờ hân hoan, chào đón.
Dư ơi! Ngôi nhà nơi bạn đang nằm, là biển cả quốc gia, mênh mông vô tận, là đảo yêu thương không xa trong lòng người dân đất Việt. Tết này mình nhất định sẽ thay mặt bạn đi thăm lại những gì thân thương nhất mà ngày xưa cùng với bạn đã khắc cốt ghi tâm. Ở nơi đảo xa cầu chúc bạn và những người đã vĩnh viễn nằm xuống, cho sự phồn vinh thịnh vượng của đất nước lời tri ân sâu thẳm. Chúc những đồng đội hiện hữu một mùa xuân đầm ấm, đầy ắp tình người của mọi miền Tổ quốc gửi đến biển đảo yêu thương…
HẢI SƠN (Tuổi trẻ)