Trách chi con tạo đặt bày
Để người quan họ chia tay nghẹn ngào
Tương phùng, tương ngộ chênh chao
Mà duyên chẳng bén xiết bao thẹn thùng
Yếm đào người có nhớ không
Trầu têm cánh phượng ấm nồng hôm nao
Lả nơi ngồi tựa song đào
Nửa chăn gối, nửa dạt dào nhớ mong
Trúc xinh chẳng nỡ long đong
Thương thầm nhớ vụng phải lòng mà thôi
Luồn kim xe chỉ người ơi
Tương phùng, tương ngộ rối bời lòng nhau
Thơ Nguyễn Thị Sợi