
Cho tôi riêng một khoảng trời
Nghiêng nghiêng vành nón gói lời yêu thương
Tơ lòng giăng mắc vấn vương
áo ai vắt ở cuối đường gió bay
Rượu tình không nhấp mà say
Bởi chưng muối mặn gừng cay hỡi nàng
Lưng trời én gọi xuân sang
Câu thơ sao thả giữa đàng tơ vương
Đông qua xuân tới vô thường
Mịn màng lọn cỏ để thương gót hài
Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Lúng la lúng liếng vướng hai đồng tiền
Nguyễn Xuân Đài – CLB thơ Hải Hà