Ngày rằm..tình buộc bóng trăng
Bước sang mười bảy..vĩnh hằng mất nhau
Đem vàng em phụ trầu cau
ầu ơ day dứt cung sầu ngày xưa
Gió nghiêng cây ngả cành đưa
Ai buồn diều biếc vẫn chưa chịu về
Xưa kia buông xõa tóc thề
Cho trăng vỡ bóng đê mê vì người
Chạm đâu giấu mãi nụ cười
Đi ngang nhau mãi thẹn lời trao nhau
Bây giờ nói được gì đâu
Hay quên nên bước qua cầu và..thôi
Mẹ ơi con lấy chồng rồi
Nhắn người xưa ấy đơn côi làm gì
Đừng gieo mãi chữ tình si
Hẹn xưa con đã vùi đi mất rồi
Lỡ nhau lỡ mất một đời
Gặp nhau thôi hẹn một lời..kiếp sau
Tháng năm ghì chặt cung sầu
Tình xưa người vẫn một màu ..vấn vương
Ngưu Lang Chức Nữ trời thương
một năm còn hẹn một đường tìm nhau
Lạc nhau dở mất duyên đầu
Thủy chung người bước bên cầu … ai vui??
Nguyễn Đình Vinh