Có những buổi chiều ngồi bâng khuâng trước biển
Vớt bóng hoàng hôn _ đong đếm vui buồn
Ta _ toà lâu đài cát lạnh cô đơn
Ngẩn ngơ nhìn…
Hạnh phúc như sự vội vàng
Trong chuyến tàu đêm _ trước thềm năm mới
Sóng ru mòn mỏi…
Khúc tình ca năm tháng đã nhạt màu.
Em _ hải âu,
Tung cánh vỗ từ biển chiều …xa mãi
Bờ cát dài khắc khoải…
Mơ dấu chân chim
Ăm ắp giọt bình minh không lời.
Biển chiều mang trái tim bồn chồn của sự ngóng đợi,
Âm thầm khóc… Âm thầm đau!
Lương Đình Khoa