Cạn đông dốc ngược be sành
Quẩn quanh eo nữ mong manh xuân về
Gót hài mịn cỏ ven đê
Ngả nghiêng nghiêng ngả bốn bề lâm thâm
Giấu đi cả những nốt trầm
Tại sao lại cứ làm bầm dập xuân
Gặp nhau vướng hạt bụi trần
Mây kia mê mải phong vân giữa trời
Đông tàn để gió tả tơi
Tay em nâng chén xin mời thi nhân
Nào đâu không nỡ buông vần
Trăng tan mặt chén say xuân la đà
Nguyễn Đình Vinh