Hòn Chồng góa bụa ôm con
Ở đâu thiếu phụ mỏi mòn mắt trông
Vọng phu hóa đá chờ chồng
Bao nhiêu nước mắt lặn trong cõi người
Nắng mưa dầu dãi nỗi đời
Biển không gột sạch kiếp người khổ đau
Biệt chia từ thuở “trầu cau”
Tóc xanh cho đến bạc đầu thời gian
Loạn ly bao cuộc hợp tan
Đá đâu tạc hết những nàng vọng phu
Bồng con đứng giữa sương mù
Chàng không về lại được từ nghĩa trang
Triệu năm chỉ có một chàng
Cùng con ngóng vợ, đôi hàng lệ tuôn
Chơ vơ sóng cả đá mòn
Cảm thương sao hết một hòn vọng thê.
L.G
_______
Tác giả: Lam Giang
Lục bát sài gòn
Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam