Tổ tiên chạm thời gian lên vẩy rồng cánh phượng
Miếng cau lá trầu dư vị nồng cay
Dòng sông quặn mình, Trương Chi hát
Tiếng sáo vắt lên trời xao động tầng mây
Lời mẹ ru cánh cò bổng trầm nâng câu lục bát
Áo bạc vơi cơm dân ca ngấm điệu sầu
Bánh chưng rền chờ cha thảo câu đối đỏ
Nét tượng hình lấp lánh canh thâu
Gió bãi dâu ngỡ ngàng tà áo dài óng ả
Hồn cọ ven đồi nhập nón quai thao
Yếm thắm ấp e mái chèo ngất ngây quan họ
Nghiêng ngả bôn phương… ” Người ở đừng về “
Có gì thơm hơn bầu trời sữa mẹ ?
Ôi lời ru ẩn hiện tháng ngày
Thế kỉ trở trăn nợ lần đền đáp
Lòng khiêm nhường như cây đàn chỉ mắc một dây …
HẠT PHÙ SA
Chảy vào mương vào tôi chạng vạng
Mải miết quanh năm gửi gắm mỡ màu
Đòng đòng lúa bi bô gọi sáng
Ngày tám sên bò, giá lạnh phai mau
Băn khoăn gì ngọn sóng trầm nâu
Vạt bèo trôi đăm đăm một hướng
Sấm tháng ba trở mình tâm tưởng
Giấc mơ mềm ngầy ngậy đồng xanh
Hạt phù sa chân chất hiền lành
Ngoi lặn phận đầu gềnh cuối thác
Mồ hôi đọng phù sa mặn chát
Bát cơm thơm rưng rức hương đồng
Ai qua cầu ngoái lại dòng sông
Vội vã thế lộ trình cao tôc
Bờ bãi lở lùi xa như chạy ngược
Có hạt phù sa tươi tốt bước chân qua…
Nguyễn Thanh Tuyên
Hội viên hội nhà văn Hải Phòng