Mùa Xuân sẽ xuyên qua những đêm tối
Những sai lầm chết người, những no say bên bàn tiệc
Khi không khí vẫn thoang thoảng hương vị rượu vang
và bánh bột mỳ nướng nhỏ như đồng xu
Con bới trong đống tro tàn tìm những mẩu thuốc hút dở
Bởi lẽ giữa mùa Xuân này sự thiếu thốn là một lễ vật
Người sẽ hỏi lễ vật ấy đâu khi đã từng khiến con viết nên những
vần thơ
Đấy mùa Xuân người thợ khéo của Đấng trên cao
Đã làm nên những đêm trăng trên núi mịt mờ sương lạnh
Đã dựng nên ngày một nhiều hơn những cột gỗ hàng rào
đổ bóng xuống khu vườn hoa cúc vàng
Để rồi kết thúc không dễ dàng nơi ngọn đồi trơ trọi
Con biết cuộc đời này không nhẹ nhàng khi hát Thánh ca
Thẳm sâu biết mấy mây trắng bay qua mái vòm nhà thờ
Kia! Mùa Xuân xuyên qua đêm tối lúc đinh sắt xuyên qua cơ thể
Ôi. Đấng trên cao. Đâu chỉ giản đơn như thế?
20-1-2013
Hàn Giang Thủy