Nặng mang chín tháng mười ngày
Quặn lòng với những đắng cay biển sầu
Suối nguồn sao hỏi nông sâu
Mẹ tôi áo vải nhuộm mầu đũi đen
Quê mùa đâu yếm cánh sen
Đội giông bão mẹ châm đèn cấy đêm
Miếng trầu tay mẹ ta têm
Hạt na hạt lựu môi mềm mát trong
Đợi cho lúa trỗ đòng đòng
Chiêm khê mùa thối… mẹ mong tháng ngày
Rưng rưng hạt gạo trên tay
Bát cơm thơm thảo đơm đầy cho con
Quả cà chan với bầu non
Lời ru của mẹ mãi còn bên tôi
Dẫu chưa đi hết cuộc đời
Công cha nghĩa mẹ một lời nói sao
Sinh thành vời vợi núi cao
Nón mê áo vá đi vào câu ca
Màu mây nhộm tóc mẹ già
Chiều tà nắng xế la đà chuông ngân
Càn khôn chầm chậm xoay vần
Mong chi trả hết nợ nần trần gian
Nhớ ngày đói khổ cơ hàn
Bây giờ gảy nốt cây đàn một dây
Vẳng đâu một tiếng canh chày
Vỡ òa tan giọt nắng gầy cuối thu
Thơ Nguyễn Đình Vinh
Trình bày: NSUT Thanh Ngoan
{youtube}8FoGot1gLHI?list=LLq_eZ4YEdx4hjwLbEofAMlg{/youtube}