Đêm tàn trăng cũng rong chơi
Bỏ tương tư thả giữa trời ai hong
Phải chi gió nối tơ lòng
Phải chi sợi nhớ đếm đong không đầy
Hạ qua thu tới ngất ngây
Heo may cuốn cả ngàn mây buông chùng
Lặng nghe một chút hồn rung
Câu lục vỡ để tận cùng bát rơi
Trăng ngân vẳng chút xa vời
Sen tàn rớt nhụy đâu vơi hương nồng
Thả hồn vào cõi hư không
Lạnh chăn gối để tan đồng nát chuông