Home > Contend > Trang thơ > Thơ lục bát > Sợi quên ai buộc mà thương

Sợi quên ai buộc mà thương

. Ai mang năm tháng đi đâu
Để cha đem sợi nắng nhàu ra hong
Mùa quê dông bão phập phồng
Luá chưa gặt đã rũ đồng mạ non

Quặn lòng câu hát ru con
À ơi . . . lặn lội bãi mòn mưa phau
Đất quê phận bạc dãi dầu
Chân mẹ vấp lối lưng trâu gập ghềnh

Về bên quán vắng đầu đình
Thương câu hát đối ngày mình với ta
Bao giờ chạch đẻ ngọn đa . . .
Ai ngờ buộc mãi vào ta với mình

. . . Đắng cay bồi góp nên tình
Muối yêu nên mặn cay gừng bởi thương
Bao năm lưu lạc phố phường
Giấc mơ đói cả gió sương quê mình

Giờ bên ngõ lá rung rinh
Giọt trăng thơm nụ môi xinh búp chồi
Tiếng cười ai đó đánh rơi
Mà nghe như cả đất trời tơ vương

Từ Linh Nguyên

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *