Hồn quê

Chiều tà…
Những tia nắng cuối cùng làm bầu trời rực lên một màu vàng ánh
Vài sợi mây mỏng mảnh màu tím thẫm có viền sáng như nhũ kim

Phản chiếu xuống cánh đồng lênh láng nước

Mấy khóm lúa lưa thưa phất phơ hình răng lược
Ngậm đòng
Xa xa những ngôi nhà
Như vắng bóng đàn ông
Dưới những gốc hồng
Đám trẻ con khép nép nhìn qua hàng dâm bụt mọc
Cái chĩnh cà
Lăn lóc
Vướng buồn sợi nhớ thời gian
Ngoằn ngoèo những vết nhăn
Hằn sâu đuôi mắt mẹ một kiếp đa đoan
Gắn hồn vào đất
À ơi
Những câu thơ ướt mật…lời ru
Xuân về
Đám chim sẻ giật mình sau giấc ngủ bù…
Ngơ ngác
Lá non xanh xào xạc
Hồn quê

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *