Đã bao lần đọc bài thơ hoa sữa
Viết tặng cho cô gái tuổi trăng tròn
Em viên mãn trong lòng anh sung mãn
Về Tây Hồ nghe sóng vỗ miên man
Thế sự xoay vần lắm nỗi đa đoan
Yêu nhau đấy rồi lại xa nhau đấy
Dẫu bao năm thì ta mãi vậy
Vẫn trinh nguyên hạnh phúc ngập đầy
Con bướm vàng có cánh nó bay
Bỏ lại đóa hoa tàn rơi mất nhụy
Để nỗi cô đơn nhập nhòa hồn thi sĩ
Vướng chút duyên tình vương vấn bấy lâu nay
Bao ước mơ một mái ấm sum vầy
Bao viễn cảnh cả hai cùng tô vẽ
Nhưng giờ đây chỉ còn anh lặng lẽ
Thả hồn vào trong nắng thu khô
Chẳng phải thời Juliet và Roméo
Nhưng vẫn có câu chuyện tình dang dở
Hương hoa sữa cứ nồng nàn thương nhớ
Nhắc lại thời đôi lứa yêu nhau
Nguyễn Đình Vinh