Ngàn năm nay anh hát ngợi ca em
Ngợi ca cô Tấm thảo hiền như cỏ cây đồng nội
Nhưng giờ đây khiến lòng anh bối rối
Nghĩ về cô Tấm ngày xưa nay khác xa rồi
Tôi thấy buồn cho dân của nước tôi
Đã ngàn năm mà vẫn còn mụ mị
Đã ngàn năm toàn thấy điều kỳ vĩ
“Đại ngu” Nay vẫn ru ngủ con mình
Vẫn kể về một cô Tấm đẹp xinh
Một cô Tấm trắng trong và thơm thảo
Một cô Tấm không giống Hồ Nguyệt cô hóa cáo
Thích những lời ru thủa bé bé bồng bồng
Thích những dối gian chuyện dì ghẻ con chồng
Có khi nào bánh đúc có xương không
Mà chim sẻ với bang bang bống bống
Vỏ quả thị liệu khi nào đủ rộng
Để cô Tấm chui ra làm những việc trả thù
Cám ngày nào với mấy chuyện dại ngu
Cùng với mẹ chặt cau hại Tấm
Để bây giờ hận càng sâu đậm
Dội chút nước sôi chỉ vì giận đấy mà
Những món quà để hiếu kính mẹ cha
Dì độc ác nên dâng dì lọ mắm
Sự thảo thơm vượt ra ngoài vạn dặm
Ngàn năm sau cô Tấm vẫn thảo hiền
Cuộc đời này sao lắm chuyện đảo điên
Đen và trắng cứ đan xen lẫn lộn
Tốt và xấu cứ chơi trò ẩn trốn
Các con tôi vẫn thích truyện quê nhà
Tấm dịu hiền nên con phải ngợi ca
Và lấy đó làm tấm gương cao ngút
“ Gần mực thì bia, gần đèn thì hút”
Con giết mẹ cha, cháu giết cả ông bà
Ôi thật buồn những bài học của ta
In vào sách để giảng giao đạo đức
Những ước ao đã hóa thành hiện thực
Hiện thực hôm nay và mãi mãi ngàn đời
Thật phũ phàng vẫn tiếp tục trò chơi
Những trò chơi bước ra từ cổ tích
Những trò chơi về thói đời xu nịnh
Những trò chơi mãi tiếp tục dối lừa
Chuyện bây giờ lại vẫn cứ như xưa
” Đại ngu là quốc hiệu của Việt Nam”
Hải Dương 11/6/2017
Tác giả: Nguyễn Đình Vinh