Vẳng đâu tiếng sáo thiên thai
Mà nghe cung oán bên tai cung sầu
Nổi lênh một khúc sông sâu
Con đò ghếch cổ bạc đầu ngóng ai
Một tiếng nát cả trùng lai
Một tiếng vỡ vụn tuyền đài vạn năm
Nốt thăng dập ánh trăng rằm
Nốt trầm nay đã chết nằm đáy sông
Chén quỳnh tương chát chua nồng
Tiêu tương giọt lệ mênh mông cõi người
Nỗi buồn sao cứ chơi vơi
Chữ yêu sao phải ngập trời đớn đau
Nồng say nốc chén rượu bầu
Thương cho cái kiếp ruồi bâu thân hèn
Phận người đỏ, phận ta đen
Ngàn năm tiếng sáo vẫn nghèn nghẹn đau
Nguyễn Đình Vinh