Mai đào khoe nụ xuân sang
Tịch tà bóng xế ngả vàng triền đê
Dừng chân một thoáng ta về
Thương con cò ngóng câu thề mẹ ơi
Trầu xanh cau thắm quyện vôi
Nồng nàn câu hát ru tôi giấc nồng
Cái chiều chiều có sang sông
Cái thương dành dụm cho chồng cho con
Bao năm một bóng mỏi mòn
Cuộc đời nào có chân son mình rồi
Áo nâu ngấm đẫm mồ hôi
Gồng gồng gánh gánh lần hồi mưu sinh
Trải qua bao cuộc trường chinh
Xa chồng mẹ nén một mình nhớ thương
Chẳng ngồi vấn tóc soi gương
Đôi quang gánh với dặm đường xa xôi
Con tôm con tép lần hồi
Chân trần chẳng quản băng đồi lội sông
Canh khuya tát nước trên đồng
Trăng thanh vằng vặc má hồng dần phai
Còn đâu yếm thắm trâm cài
Còn đâu cái tiếng thở dài canh thâu
Mẹ ơi nay tóc trắng đầu
Chân run chẳng thể qua cầu ngày xưa
Cầu vồng đi đón cơn mưa
Mẹ tôi đón chút nắng thừa cuối hôm
Đâu rồi cái thủa tép tôm
Đâu rồi cái thủa rạ rơm sớm chiều
Chỉ còn dáng mẹ liêu siêu
Thôi thì xin lấy một điều cầu mong
Trần ai cái dáng lưng còng
Cho con được ngả vào lòng mẹ ơi
Mùa vu lan 2013
Thơ Nguyễn Đình Vinh
{youtube}t_T7E6gpczc?list=UUq_eZ4YEdx4hjwLbEofAMlg{/youtube}