Home > Contend > Tuổi trẻ & Tình yêu > Tuổi trẻ và tình yêu > Thư tình: Cuộc tình mong manh

Thư tình: Cuộc tình mong manh

Cám ơn cuộc tình mong manh này đã sưởi ấm cho con tim hao gầy nhưng khoảng trống của nó để lại là lớn biết bao..
Em! Anh viết những dòng này gửi cho em cũng như gửi lại tất cả những kí ức xưa về một khoảng trời nào xa lắm.

Khoảng trời mà ngày xưa chúng ta vô tình biết đến nhau, ấy vậy mà giờ chỉ còn là hoài niệm. Bên những kí ức xưa về em, những màu xanh đượm buồn cũ của những ngày mưa ấy em đã đi như ngày em đến thật lặng thầm.

Ngày em đến, không vội vã bên những giọt mưa rơi khẽ thật đều đều. Và ngày em mang theo một trái tim buồn nắng chiều cũng nhẹ nhàng theo bước chân em. Thời gian dường như quá dài cho những nỗi nhớ ở lại. Mùa thu buồn khi không còn những hân hoan và chờ đợi bước chân ai qua thềm, vì có lẽ sẽ không còn khúc ca nào còn ngân lên nữa khi thu sang…

Cảm ơn em vì những ngày đầu tiên đã đến với cuộc đời anh. Người đến như một cơn gió thoảng cho anh chút dư vị nồng nàn của những đầu mới biết rung động. Ngày em đến không có nắng đẹp, cũng không có những bài hát buồn vang lên trong căn phòng vắng mà chỉ có những kí ức thật lạ và lưu luyến mãi của một cô gái tuổi 19. Em có còn nhớ những ngày xưa…

Cám ơn em vì đã bên anh những ngày ấy. Bên anh những khi buồn cũng như lắng nghe những tâm sự. Những chiều mưa bay trên những con phố vắng hay những đêm mưa rơi rả rít. Người luôn bên anh chia sẻ từng niềm vui, nỗi buồn. Một hơi ấm gần gũi cho những ngày giông bão.

Cám ơn em vì những lời chúc và động viên đã dành tặng. Dù biết tất cả rồi cũng sẽ qua, cũng chỉ là kỉ niệm thôi nhưng đó sẽ là những kí ức đẹp, những tình cảm chân thành từ trái tim…

Cám ơn em vì tình yêu mà em đã mang lại. Một tình yêu giấu kín trong lòng, một tình yêu có lẽ sẽ không bao giờ em biết được. Người đã cho anh cảm giác chờ đợi, mong mỏi qua từng khoảnh khắc và phút giây hi vọng. Sống trong hồi ức buồn vì những mảnh vỡ của quá khứ, những mong đợi về một người có thể đi bên cạnh… song có lẽ tất cả cũng chỉ là một giấc mơ.

Ngày em ra đi, không có những lời giã biệt, không có những lưu luyến mà chỉ là những khoảng trống của sự im lặng. Sự im lặng ấy có lẽ cũng là câu trả lời của em. Có lẽ cũng là cách mà chúng ta nên đi và đừng nên bước vào cuộc đời nhau nữa. Rồi anh biết cũng sẽ có ngày ấy nhưng cảm ơn em đã thôi cho tim anh thêm chờ mong trong lặng thầm. Ngày em ra đi, em còn nhớ chứ…

Cám ơn em, cám ơn em vì tất cả, cám ơn cuộc tình mong manh này đã sưởi ấm cho con tim hao gầy nhưng khoảng trống của nó để lại là lớn biết bao…

 

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *