Môi thu

Thu vàng

Hanh heo cốm mới

Cúc nhạt màu cõng nắng trên lưng

Nườm nượp tiếng mùa trườn trên bụng mặt trời

Phủ hồn trái đất

Lá non

Ngủ gật

Mười ngón thon tha thiết gọi mời

Trái sấu chát chua

Bao đời ăn dở

Đám trẻ con hớn hở

Trầm mình theo những dòng sông

Bóng thu

Ràn rạt trên những cánh đồng nứt nẻ chân chim

Di cư khuôn mặt mẹ

Thu vàng khe khẽ

Nô đùa đôi lứa tình nhân

Bản sonat xa gần

Lần lần lên từng khung cửa

Nụ thơm lần nữa.

Dấu môi thu in đậm mặt người.

 

Nguyễn Đình Vinh

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *