Hà Nội bây giờ còn ngập nước không em
Con ngõ nhỏ có buồn như trước
Những góc phố liêu xiêu làm sao có được
Phút bình yên thanh thản của riêng mình
Có còn không những gánh hoa xinh
Của cô gái ngọc hà mẫn tiệp
Bầy sâm cầm giật mình bay tiếp
Cánh mỏng manh che khuất mặt trời
Tiếng chuông chùa đâu vẫn thảnh thơi
Như mãi vọng ngàn năm hồn sông núi
Gió sông hồng quặn mình cứ thổi
Mênh mang phù sa hơi ấm tình đời
Liệu có còn Hà Nội biển khơi
Khi tôm cá tung tăng lượn trên đường phố
Những chiếc xe hơi chết chìm đau khổ
Mặc gió mưa sao cứ vô tình
Đã xa rồi cái thủa bình minh
Vua Lý thiên đô Đại La trị quốc
Thành phố ôm sông ngày nay có được
Tổ tiên xưa đã nhận ra rồi
Biết bao đời sông vẫn chảy trôi
Vẫn dâng nước để dân ta trị thủy
Những con đê vươn mình hùng vĩ
Thế mà nay Hà Nội biến thành hồ
Hãy khơi dòng sông nhuệ sông tô
Hãy quy hoạch lại hệ thống tiêu thoát nước
Cho ngày mai hàng đào hàng lược
Lại rộn vang cuộc sống thanh bình
Em gái Ngọc Hà vẫn gánh hoa xinh
Thơ Nguyễn Đình Vinh