Nguyễn Hữu Thịnh chàng thanh niên khuyết tật do di chứng chất độc da cam của đế quốc Mỹ đã có nhiều bài thơ và được vnvandanquan.com giới thiệu trong mục tác giả tác phẩm, hôm nay đọc bài thơ về mùa xuân thấy thơ Thịnh có tiến bộ rất nhiều trong cấu tứ và cách sử dụng ngôn ngữ, xin trân trọng giới thiệu tới bạn đọc gần xa
Em đi đâu, em về đâu?
Mùa xuân thôi… đã qua cầu sáng nay
Trời rưng rưng tựa ngủ ngày
Chéo qua cửa, bụi mưa bay vắt dài
Không buồn nhưng lạnh phôi phai
Nghe giọt nắng vướng u hoài chân mây
Dung hình mờ ảnh nét gầy
Thương bao nỗi nhớ níu tay muốn về!
Câu thơ ướp ủ trong mê
Xin đời ở trọ trăm bề đa mang
Xin đời cái nghĩa nhân gian
Cho tôi lưu bóng địa đàng tìm em
Bời bời lối cỏ rối mềm
Mai em trở lại dấu đêm vẽ tình?
Còn không một trái tim xinh?
Khóc người xuân cũ riêng mình mồ hoa
Hoàng hôn sẻ bóng chiều tà
Xuân mòn đã mấy mùa qua lấp đầy.
Nguyễn Hữu Thịnh