Home > Contend > Trang thơ > Thơ tự do Nguyễn Đình Vinh > Xin đừng gán tội cho con

Xin đừng gán tội cho con

 

Tháng sáu về chua xót chuyện Mỵ Châu
Nhoi nhói trong tim câu chuyện buồn thủa trước
Tại vì ai nên nỗi đau mất nước
Tại do con hay tại đức Vua Cha

Ai đón đưa rước Trọng Thủy vào nhà
Ai bỏ trống Cổ Loa thành không giữ
Chuyện nỏ thần con chỉ là phận nữ
Cho chồng xem con có lỗi lầm gì

Là vợ chồng trao khóe mắt bờ my
Trao trinh tiết của một đời con gái
Máu của con nhuốm đỏ màu đông hải
Ngậm hàm oan ôm nỗi hận ngàn đời

Ván cờ tàn con đâu phải người chơi
Sai một nước hai xe đành bỏ phí
Trên ngai vàng cha chìm trong hoan hỉ
Cậy thành cao lại có cả nỏ thần

Việc giữ thành nào có thấy nhân dân
Con chỉ thấy có rùa vàng giúp sức
Đắp thành cao nhờ vào thần xây dựng
Chuyện an nguy đều nhờ cả vào thần

Chuyện hoang đường của một đấng vương quân
Khi mất nước cha nói con làm mất
Nhát đao kia bao hờn căm oán hận
Cha vung lên khiến con phải rơi đầu

Thành âm hồn máu con hóa ngọc châu
Dẫu ngàn năm vẫn chìm nơi đáy biển
Ngậm hàm oan hồn con không tan biến
Để bao năm mang bia miệng tiếng đời

Đá không đầu trơ khấc cổ cha ơi
Sao nên nỗi cha gọi con là giặc
Để mất nước cho kẻ thù phương bắc
Tội của cha xin đừng gán cho con

22/6/2018
Nguyễn Đình Vinh

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *