Em đi trong cõi không người
Rụng rơi cả tiếng khóc cười nhân gian
Chuông chùa khảnh khót chiều tan
Quên đi cả những nồng nàn nhớ thương
Giọt buồn nát chén quỳnh tương
Rượu tràn ly để đôi đường phôi phai
Bỏ đi sầu muộn trần ai
Gác ưu tư để trang đài lệ rơi
Em buông xuôi cả chữ đời
Lần tìm chữ đạo bao lời sắc không
Lời thương chìm nổi bềnh bồng
Vãi rơi sót chút má hồng tương tư
Sao đành nói tiếng tạ từ
Chuông chùa điểm nhịp lừ đừ ngân rung
Tiếng tơ, tiếng trúc buông trùng
Kiếp nhân sinh muốn nổ tung cõi người