NỖI NIỀM THÁNG TƯ
Hẹn chiều, gọi gió theo về
Đem trăng neo cuối triền đê chong đèn.
Tháng tư chạm lối, ngõ quen
Khói sương giăng mắc, gió nhen nỗi lòng
Người xa từ cõi mênh mông
Mùa trôi dạt nẻo phía không ai chờ.
Lả lơi sóng vỗ đôi bờ
Sông buông thả, ánh trăng mờ giọt đau.
Ta về đợi bóng nghìn sau
Đêm tan tác gió, bến nhàu nhạt ai.
Nhân gian trắng cả hai vai
Bao nhiêu kiếp luỵ cho phai cuộc này.
Ta về lối cũ, cỏ may
Đã khâu kín ngõ cho ngày xanh rêu.
Trần Chấn Uy