Xuân đã về trên đỉnh núi cao
Nơi cực bắc bắc bên cột cờ Lũng Cú
Chút men lá chóe rượu ngô em ủ
Nỡ vô tình ngây ngất khiến anh say
Đêm trập trùng giá rét tái tê tay
Anh đâu biết tuyết choàng voan trắng núi
Cô gái Hơ Mông gò lưng cõng củi
Nước quý hơn vàng trên ngực núi nào đây
Xe có qua cổng trời xem mây ấp ôm mây
Xin hãy nhớ về Đồng Văn đặt chân lên thăm cao nguyên đá
Mẩy hạt thóc… ngô gánh bao nhiêu vất vả
Có giọt lệ nào nhỏ từ đá mênh mông
Đám trẻ bên đường vắt vẻo giữa mùa đông
Nhoẻn miệng cười tươi mặc ngoài trời có là rét cắt
Những con ong vẫn mải mê hút mật
Dâng hiến cho đời tất cả ngọt ngào chăng
Thắng cố nồng nàn Quẩy Tấu… nhớ càng tăng
Cho dòng Nho Quế uốn mình vắt ngang qua sườn thung mơ ấy
Mèo Vạc, Yên Minh, Quảng Bạ, Đồng Văn…hay Cổng Trời cao là vậy
Thoáng một chút ngỡ ngàng mai đào nở mênh mang
Nguyễn Đình Vinh