Người ta thấy chị ngồi khâu dưới ánh sáng hồi xuân
Vẫn là cái kim đương đầu bất tận
Người đàn ông đi qua
Chị cúi xuống mò tìm chiếc kim ẩn ngụ
Trong vực thẳm lòng mình gờn gợn
Một mũi tên bay lên đính chính
Một dây cung giáng hạ vào lòng
Thi Nguyên