Home > Contend > Trang thơ > Thơ lục bát > Một thời thơ

Một thời thơ

Ta về cỏ mịn dưới chân
Lúa non tơ gió chiều ngân cuối đồng
Qua cầu nước vẫn xanh trong
Vẫn con đê cũ vẫn dòng sông xưa

Hỏi xuân xuân đã thắm chưa
Mà giăng giăng những hạt mưa trắng trời
Xin đừng lạ thế em ơi
Rằng tôi cũng đã một thời xuân xanh

Một thời thơ đến vô tình
Để quên trong đáy mắt hình bóng ai

Nguyễn Ngọc Bội

(Nhớ người bạn xưa)

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *