Em không còn làm thơ cho ngày bình yên
Chú chuồn kim ngủ vùi trên lá cỏ
Mây bỏ đi cùng gió
Còn em với tóc hoe vàng
Có con đường dụ bước lang thang
Lúc niềm tin bỏ ngỏ
Gió chẳng còn là gió
Nắng qua thềm tựa cột để thoát y.
Hôm nay mưa về cùng anh
Em gục đầu bên cánh chuồn sũng nước…
Nó không còn bay được
Này anh!
Nó không còn bay được
Em ríu chân vấp ngã trước cửa về
Gió!
Mưa!
Tình yêu và tháng ngày lê thê
Anh đừng nghiêng ô che về phía ấy…
Này anh!
Đừng nghiêng ô che về phía ấy
Hãy đọc thơ em trong ngày bình yên
Lữ Thị Mai