Ngày chớm buồn … mây qua đỉnh trầm mê
Chới với đời mưa – ai về như cô lẻ ?
Ta tìm thơ rót đầy ly trần thế
Áo phai màu phế tích phía thời gian
Có phải mình nhiều quá những đa đoan
Bao lầm lỗi theo bước đời sớm rụng
Khi tay còn xanh đã in buồn năm tháng
Cõi ta – người … chưa nói đã lời câm
Đôi mắt đời ảo vọng phía xa xăm
Như số không lăn tròn thành dấu hỏi
Lặng lẽ qua như chưa từng đón đợi
Phía sau mình muối đã mặn lòng chưa
Ngày thôi buồn … mây qua đỉnh trời trưa
Ta – tìm – thơ – cạn – đầy – ly – trần – thế
Ngoài kia thôi mưa – bước người thôi cô lẻ
Thơ cũng về – rượu nhạt rót mời nhau
Ngụy Hoàng An