Bến đợi
Về rưng rưng bật tiếng mùa Câu thương thương Gọi chát chua muộn màng Con đò Nào nỡ sang ngang Để cho bến đợi Gập hàng tóc mây Xòe tay gom sợi nắng gầy Ngu ngơ Trăng lỡ rơi đầy Thuyền xuân. Nguyễn Đình Vinh
Read MoreKhông hoàng hôn nào tóc chị ngớt bay dọc triền sông Đáy quê tôi. Đây không phải là sự lãng mạn của một nhà văn. Đây là cảm xúc đầy tính hiện thực của một người đàn ông trong suốt mấy chục năm nay. Đã nhiều lần tôi có ý
Read MoreXao xác gốc rạ vàng chim ngói về đồng hoang nhặt thóc ...mở mắt nắng ra ràng chiêm chiếp tiếng thời gian .... Mùa rồi thong thả đường quan bê nghé quẩn đầu ghềnh hóng gió ruộng chia ô bờ xanh màu cỏ có dáng cò chở ngược nếp ca dao "sung chát ...đào chua " dấu chân quê lặn xứ đồng
Read More