Nhắc một người đi
Người đi quên một chiều buồnNgười đi quên một nhớ thương để dànhXa dần trông ngóng mong manhXa dần ánh mắt miền thanh thản nào (more…)
Read MoreNgười đi quên một chiều buồnNgười đi quên một nhớ thương để dànhXa dần trông ngóng mong manhXa dần ánh mắt miền thanh thản nào (more…)
Read MoreMây đen vần vũ Đồng KhoMẹ ngồi nép dưới cánh cò trú mưaBồng bồng khoan nhặt, nhặt thưaLũ dâng trôi cả tiếng khua mái chèo (more…)
Read MoreSau "Vũ khúc của lửa" đến "Biển ngủ đứng", người đọc chợt nhận ra, Thi Nguyên không chỉ dừng lại ở việc tìm tòi ngôn từ mới lạ cho thơ mà thật sự chị đã xác lập được cho mình một phong cách sáng tác. Trong thời đại bùng
Read More